Viết cho những ngày cuối năm!

Vậy là một năm lại trôi qua! Nhìn lại chỉ thấy thời gian là thay đổi nhiều nhất...

Khi những vòng kim thời gian khép lại trọn vẹn một năm là khi chúng ta ngồi nhìn lại chặng đường đã qua của mình. Giữa thời khắc giao mùa, việc nhìn ngẫm lại những việc đã xảy ra và những điều sắp tới khiến mỗi người có cảm giác hồi hộp và háo hức lạ kỳ. Một năm qua đi, chúng ta đã làm được gì, chưa làm được gì và định hướng xem cần phải làm gì trong một năm mới đến.
Ta nhớ ngày còn nhỏ cứ mong đến tết để được ăn những món ngon, được lì xì, mặc những bộ đồ quần áo mới đi khoe khắp xóm. Lớn lên đi học xa nhà thì mong về tết để cùng cả nhà quây quần bên bếp lửa hồng nấu bánh chưng, kể cho nhau nghe những vui buồn trong năm. Lúc đi làm được một thời gian thì mong về tết để mua cho người thân những món quà chính đồng tiền mà mình làm ra… vậy là cứ mãi phiêu du rong ruổi ở đời đến khi giật mình thấy mình đã vô tình bước qua thời gian để giờ đây thấy hối tiếc bao nhiêu thứ và rồi cứ “giá như ngày đó”…

Bây giờ hàng năm ta vẫn cứ về quê khi ngày tết đến, nhưng cái cảm xúc háo hức không còn bao nhiêu mà thay vào đó là sự lo âu khi mái tóc bố mẹ ta ngày càng phai màu, sức khỏe cũng yếu đi theo thời gian nhưng ta vẫn chưa làm được gì cho gia đình và bản thân…

Có những nỗi buồn đã buông bỏ được chưa?

Những buồn đau dai dẳng, ám ảnh đến từ quá khứ nên là thứ được ta loại bỏ đầu tiên trong hành trình đón chờ một năm mới. Năm mới đến, không ai muốn rước thêm những phiền muộn vào mình. Hãy liệt kê ra những sai lầm phạm phải, những thương tổn gây ra cho nhau, cùng chân thành nhìn lại và nhủ lòng khắc phục chúng trong một năm mới đến. Đấy là cách để tống tiễn nỗi buồn, hay cũng là cách để buông bỏ chúng thành công nhất.

Có những thành công bị trì hoãn đã thắp đủ nhiệt thành hay chưa?

Một năm trôi qua có nhiều thành tựu mới, cũng có không ít những lần chúng ta thất bại. Chúng ta dễ dàng mỉm cười với thành công nhưng luôn chạy trốn những lần bị vấp ngã. Không sao cả. Tương lai là để tiến về phía trước, đừng để mình bị thụt lùi lại phía sau. Hãy xem xét và cân nhắc cẩn thận một lần nữa những kế hoạch của mình, ươm cho mầm xanh một sự sống mới tràn trề vào một năm mới đến, thắp lửa nhiệt huyết cho những hố than đã tàn tro. Một năm mới, khởi đầu mới, chúng ta có quyền tin vào những thành công dựa trên những nền móng cũ.

Một năm qua đi là khi tình cảm trao đi không được nhận lại. Là khi bị phản bội sau nhiều ngày nắm chặt tay nhau. Là khi không nhận ra tim mình đớn đau đến nhường nào bởi nó đã rách bươm và nhằng nhịt vết xước. Thay vì buồn khổ và hoài niệm, hãy học cách tự chăm sóc cho tim mềm, tự ủi an bản thân, yêu thương mình và yêu thương rộng mở với những mối quan hệ xung quanh. Hãy học cách dành tình cảm xứng đáng cho những người xứng đáng…

Chúng ta sẽ thấy tóc ông bà, cha mẹ có nhiều thêm sợi bạc, mấy đứa em cũng cao lớn hơn một chút. Dành tình yêu thương trong trái tim bình ổn của mình chia sẻ với mọi người xung quanh ấy: với gia đình, bè bạn. Khi bắt nguồn tình cảm từ một trái tim khỏe mạnh và lành lặn, chúng ta có thể tự tin vào những gặt hái yêu thương trong một năm mới đến.

Sẽ còn nhiều những mong muốn được chia sẻ cùng năm cũ qua đi và nhiều điều ấp ủ cho một năm mới đến. Tin rằng, khi ngồi nhìn lại, cùng viết và gạch đi những điều không hay, chúng ta sẽ có nhiều hơn niềm tin và sự mạnh mẽ để đón chờ những điều tươi mới nhất!

Tờ lịch cuối cùng của năm cũng còn nằm lẻ loi, với tay xé nhưng có lẽ để cho hết ngày, có thể để cho cả ngày mai, ngày kia để ta một lần cảm nhận là thời gian không trôi, thời gian đang ngừng lại cho ta hoài niệm tiếc nuối những gì đã qua hay những gì còn dang dở, để một ngày nào đó ta lại vào “Recycle” để phục hồi lại những gì mà mình vô tình xóa đi và rồi lại nuôi dưỡng nâng niu nó…

Năm 2014 đã đến rồi, có lẽ ta nên bỏ qua những lan man, những cảm xúc héo úa của năm cũ để chào đón những ngày đặc biệt sắp tới của một năm mới bằng những điều đặc biệt và ngọt ngào... và chờ đón những điều bất ngờ sẽ đến nhé, bởi những niềm vui thì thường hay đến sau cùng mà.
Tác giả: Duy Khánh

Đăng nhận xét Blogger Disqus

 
Top